Mấy ngày nay, không biết nguyên do gì. Cứ online là gặp câu chuyện đại loại "con trai - đáng sợ".
Trong face cá nhân của người bạn viết là: "Đừng bao giờ nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá 1 người hay 1 thứ gì đó. sẽ rất bị thất vọng và hụt hẫng! "
Trong một số diễn đàn:
"Mình & thằng S là bạn bè củ cấp 3! Nó đi chơi tình cờ quen Hiền - nhỏ bạn thân của mình ... Nó tấn công tới tấp bằng tin nhắn, điện thoại cứ bằng cái giọng "tui thương người ta không biết ng ta có để ý tui ko!? - Rồi còn: Hiền có bạn trai chưa...", mà trong khi nó đã có ghệ rồi!!! - Đáng sợ! Nếu Hiền không ngồi kể lại mọi chuyện & hỏi mình :- "Mày thấy thằng S đc ko???" Thì có mơ mình cũng ko tin thằng ấy là con ngừơi như thế !!!"
Và kết luận dựa trên kinh nghiệm sương máu rằng:
"Đấy! Con trai đáng sợ thế đấy ... Giả dối - lừa lọc - miệng lưỡi! ... Nếu nói không nên quơ đũa cả nắm thì KaGoMe khẳng định trong 100 người thì "xài đc" chắc chỉ 3 người !!!
.."
Chưa hết, câu chuyện chỉ nhiêu đây cũng làm tôi không suy nghĩ. Vấn đề là tối qua tôi chát với 1 người bạn nữ. Trao đổi một hồi, người đó nói " ng sợ người kinh nghiệm nhiều đó - vô tình lắm"
Chuyện dồn chuyện, tạo nên suy nghĩ trong tôi. Thoạt nhớ lại câu chuyện đau lòng thuở trước. Chuyện là tôi quen với người ta. Lúc quen cái gì về em tôi thấy cũng đẹp. Nhưng khi chia tay rồi, tình cảm hay do cảm nhận hờ hợt của tôi mà tôi thấy đó mới là con người thật sự của em.
Em cũng vậy. Có lẽ em cũng nghĩ rằng tôi sao vô tình đến thế. Trong một vài trang Blog em viết. Có đôi dòng trách móc sao con trai : "dã nhân - dã nghĩa" thế nhỉ.
Khi quen nhau. Người con gái dù ngoại hình không được đẹp lắm. Ăn nói chưa tâm lý lắm. Nhưng tất cả cái chưa được ấy phút chốc không là vấn đề gì con trai để ý. Quan trọng là tình cảm của em dành cho anh như thế nào!
Người ta nói cái nết đánh chết cái đẹp. Khi đã chấp nhận quen ai đó. Bạn đã nhìn vào chiều sâu tâm hồn của người đó. Có thời gian tiếp cận với con người thật của họ. Tôi dám chắc một điều. Những gì bạn cảm nhận về con người bằng da bằng thịt ấy, không sai. Cái sai của bạn là quá vội vàng.
Khi quen một người. Ta bắt đầu biết sợ, biết nói dối.... biết nhiều thứ. Lòng ích kỷ cũng một phần làm tình cảm 2 người có phần sa sút.
Có một câu nói. Thanh dã tự thanh, đục dã tự đục. Tạm hiểu là cứ dùng cặp mắt tĩnh nhìn vào hiện tượng một thời gian, ta sẽ biết nó thế nào.
Nói đến đây, câu nói "cái gì là của mình là của mình" sao đúng quá. Nhưng sao biết được con người hiện tại có phải là của mình hay không. Khi ta không quan tâm người ấy, người ấy có chờ đợi hay không. Hay đòi trực tiếp biểu lộ tình cảm mới gọi là quan tâm.
Người ta nói thời gian là vàng bạc. Thời điểm là vô giá. Có người vì quý tình cảm chân thành của bạn mà quen bạn trong khi tình cảm thật sự chưa đến lúc chấp nhận sự yêu thương... Nhưng họ vẫn cưới nhau. Tình yêu của họ lớn lên từ đó, và từ từ họ sẽ yêu nhau thật sự.
Như vậy, con trai có đáng sợ không. Tôi nghĩ là không. Con trai cũng như con gái. Con trai kinh nghiệm bao nhiêu đi nữa thì cũng là con trai. Và cao tay lắm cũng bằng với người con gái kinh nghiệm.
Con trai kinh nghiệm không hẳn đã vô tình. Người ta nói "tình yêu là cho, nhưng hãy cho vừa đủ". Khi quen với người con trai kinh nghiệm, người ta sẽ dùng cái tĩnh để đánh giá cái động. Đứng yên trong tình cảm để cảm nhận tình cảm của bạn. Và ngược lại, nếu bạn là người con gái kinh nghiệm, thiết nghĩ cũng như vậy mà!
Người con trai rất sợ người con gái phản bội họ với nhiều nguyên nhân khác nhau. Tôi dùng từ phản bội thể hiện tâm trạng không thích khi người con trai nhận ra người con gái của mình không như mình nghĩ. Cái hình tượng đã bị phá vỡ... thế thì nếu kéo làm gì... khi người ấy không xứng với tình cảm của mình... và rồi nên không, theo đến cuối quãng đường...
Khi đó, tình cảm chỉ là sự nhịn lặng cho mối quan hệ như thủa nào. Tại sao không chia tay nhau. Mà cứ nghi ngờ và thử nhau đến lúc chẳng còn gì thì mới chia tay. Người con trai bắt đầu suy nghĩ.... em thế này sao, tôi không tin.
Đúng vậy, một hình tượng đã xây dựng khi tiếp xúc với con người thật của nàng. Từ những cái vô cùng đẹp bây giờ trở nên vô giá trị. Làm sao mà tin được. Ta hờ hững. Phút lại mặn mà. Cái sự mặn mà dã dối để thử tình cảm của em. Đến một lúc nào đó em cũng suy nghĩ và đáp trả lại như thế...
Tôi nghĩ con trai không đáng sợ, vì nói như vậy mất cân bằng. Con gái cũng đáng sợ không kém. Nhưng nguyên nhân là do tình yêu tan vỡ. Ta mới suy nghĩ như vậy có đúng không...
Người ta nói, con người luôn đi tìm tình yêu đích thực của mình. Do đó, bạn đừng trách chàng (hay nàng ) phản bội mình. Vì suy cho cùng, họ cũng đang đi tìm cái tình yêu đích thực ấy. Nói ví von, tình yêu như cánh bồ công anh vậy, nó đậu nhẹ nhàng trên tay ta, rồi chợt bay đi theo cơn gió thoảng, đến cuối chân trời. Tình yêu mãi là đẹp nếu ta biết cảm nhận nó, bao dung hơn và nhìn xa hơn nữa...
Nói đến đây, tôi lại nhớ 2 câu thơ này:
"Anh chỉ tìm loài hoa mai bé nhỏ
Vì yêu anh nên lưu luyến nhân gian! "
Đã yêu, là đã từng cảm nhận nỗi đau của nó. Đó là sự may mắn. Vì trong cuộc đời, tìm được một người mình yêu và một người yêu mình. May mắn lắm 2 người đó hiện diện trên cùng một con người. Nhưng nhỡ là 2 con người, thì ta cũng vui vì cái tình yêu ấy dù cay, dù đắng nhưng ta cũng vinh dự được thưởng thức dù chỉ một lần!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét