Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Đi bộ buổi sáng - cũng vui

Sông Tiềng Giang nhìn từ cầu Rạch Miễu

Thơ xưa thường chuộng thiên nhiên đẹp
Mây gió trăng hoa tuyết núi sông
Nay ở trong thơ nên có "thép"
Nhà thơ cũng phải biết xung phong.(HCM)


Nay rảnh ngâm thơ vậy. Hj. Cũng như tuần rồi. Tuần này tôi chạy bộ một mình. Nói là chạy bộ chứ bản chất thật của nó là muốn một mình suy nghĩ một số vấn đề.
Đi một hồi, chợt phát hiện quãng đường mình đi hình như chỉ có 1 mình ta với ta. Rồi ngâm nga:

Giây phút êm đềm
ngày ta gặp nhau
mắt môi thầm trao
nói câu ân tình biết bao là âu yếm .
Những mối duyên đầu thường gây khổ đau
Lòng khóc thầm vì phút chia ly chợt đến
như mưa trời ngâu.

Nhìn lá vàng rơi xao xuyến hồn tôi,

từ đây người ơi thôi hết từ đây

Thôi đã hết rồi, tình yêu đầu tiên giống như hạt mưa mát cho tâm hồn phút giây rồi chợt hết


Theo áng mây sầu ngàn năm buồn trôi,

người hỡi người, người hỡi đang say hạnh phúc thấu chăng tình tôi.

Những câu hát này chạy dài trong tâm hồn. Tự nhiên thấy lòng buồn. Chẳng lẽ còn vương vấn gì chăng?

Chắc độc bộ một mình nên có những suy nghĩ đại loại như vậy. Chợt phát hiện đi bộ một mình rất thú vị. Hình như là hơi ghiền luôn thì phải. Lần nào đi bộ chung với đám con gái cũng rất là mệt. Mệt vì phải tiếp chuyện. Mệt vì mục đích của họ không phải vì đi bộ mà là đi cho vui. Nhưng tôi không đáp ứng được mong muốn đó. Cuộc đời mà, người đến rồi người đi, hợp tan tan hợp là chuyện bình thường, tôi cũng không quan trọng quá bao người ở lại bên tôi.

Công viên văn hóa Tao Đàn là công viên lớn và thoải mái thật. Chủ nhật tuần nào tôi cũng thấy cấm trại hết. Tuần này cũng không ngoại lệ. Nhưng tuần này đông hơn, đến 3 trại lận. Mỗi trại có một màu áo riêng. Lớn có nhỏ có. Có những trại tương đối khiêm tốn chỉ chục người, họ không cấm trại mà là ngồi chung một nhóm, sinh hoạt quy mô như là trại lớn vậy. Ca hát vui vẻ, những trò chơi tập thể, tiếng hát Đoàn đội thật rất vui.

một nhóm trẻ tiểu học, ăn mặc đồng phục, nhìn rất dễ thương. 4-5 người một nhóm, ngồi tụm lại ghi chép gì đấy. Cười nói ríu rít. hj

Những nụ cười hiền hoà
Trên khuôn mặt người qua
Ôi thế giới kỳ diệu
Cho người và cho ta

Tiếc lắm, nay quên đem máy chụm hình. Điện thoại lại không có chế độ chụp. Có nhưng khoảnh khắc muốn ghi lại nhưng lại không thể.

Hôm nay, đang đi hiên ngang, vô tình nhìn thấy dáng một người con gái. Thân hình xinh xoắn, tóc duỗi, mũ đen. Giống lắm người xưa.

Chỉ đi phía sau lưng, một lúc người ta đi vào một quán cafe chim cảnh, rồi mất hút. Tuy là không phải, có lẽ người giống người, nhưng cũng xao xuyến lòng tôi. 

Mái tóc đẹp, nhưng cái tôi yêu là cặp mắt. Có lẽ như vậy, ánh mắt nàng rất sắc, con người thông minh, tính tình hoạt bát, vậy mà tôi vô tình để mất đi, thật hết sức là....

Và có lẽ, hình như con gái dáng đẹp, tôi thường hay nghi ngờ, nghi ngờ về tính tình... Có lẽ, gặp quá nhiềm em đẹp nhưng vô duyên. Nhưng tôi thích cặp mắt hơn, ánh mắt nói lên tất cả. Tôi thích con gái có ánh mắt sáng, tinh nghịch nhưng cũng thích con gái có ánh mắt lạnh, tỏ vẽ vô tình.

Tình cảm tôi cũng vậy, lúc hờ hững, lúc vô tình, nhưng có lúc cũng dạt dào âu ếm. Hình như tôi không thích dạng trung trung, cho vừa lòng nhau, tôi thấy nó không thật. Tình cảm tôi, nửa yêu nửa ghét, nửa thương nửa hận.

Tôi biết chát từ năm lớp 7, biết yêu từ năm lớp 9. Nick đầu tiên tôi tạo : anh_se_giet_em_neu_em_lua_doi_anh. Con người tôi, vốn rất rỏ ràng. Yêu ra yêu, ghét ra ghét. Tuy nhiên tôi cũng rất sợ mình, tại sao tôi lại tạo được một cái nick lạnh đến thế nữa. Và rồi, sau khi chia tay. Tôi thấy rằng, tình cảm vẫn còn đó, chia tay là một quy luật cho những thứ bất hòa. Tôi thấy suy nghĩ thật hẹp hòi, Tôi đổi nick: neu_0_yeu. Nhiều người chát, hỏi tôi rằng tại sao như vậy, tôi không trả lời, nhưng có lẽ ai biết rỏ về tôi sẽ hiểu ý nghĩa của nó là gì...

Người ta nói, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Tôi vốn là người, có ơn phải đáp, có nợ phải đòi. Tình cảm tôi dành cho người con gái nào đến sau đều rất nhẹ nhàng sâu lắng, nhưng một mai em không hiểu được hay đem lòng phản bội thì ít nhiều em cũng là người chịu thiệt nhiều hơn tôi. Và tất nhiên là những gì xảy ra đó, sống để bụng, chết mang theo, không ai rảnh nhắc lại làm gì. Một kết thúc của tình yêu, đôi khi ta nghĩ nó rất bình thường, đôi khi muốn nó kết thúc đẹp, ..., nhưng không cái kết thúc ấy , dẫu đẹp nhưng chưa là kết thúc cuối cùng. Thà tổn thương 1 lần cuối cùng để mãi mãi ta không là của nhau. Sau này nhìn lại, có cảm thông cho nhau chăng, đó lại  là một vấn đề!

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét