Phù sinh
Vẫn biết cuộc đời là ảo mộng
Phù sinh một kiếp thoáng qua mau
Tóc xanh đang độ thời thơ ấu
Thoảng chốc thì ra đã bạc đầu
Hôm nay thanh thản, tìm cái gì đó để đọc. Tìm được bài này. Đọc thấy ý nghĩa. Nhớ lại nhiều thứ trong quá khứ.
Tình yêu, khi không còn yêu nữa, vẫn còn giữ cho nhau biết bao là kỷ niệm. Duyên kỳ ngộ! hj
Trong những người tôi quen, có 2 người làm tôi nhớ nhất. Một người sinh năm 88 cùng tuổi với tôi. Người này khi quen rất là vui. Cứ tạo cho tôi hết bất ngờ này tới bất ngờ khác. Chỉ có một điều là quá trẻ con, nên ít khi nào hiểu được tôi đang suy nghĩ những gì.
Ngày chia tay, em cũng làm tôi nữa buồn, nữa vui, nữa mắc cười. Em nói là, nếu chia tay tôi rồi, em chắc sẽ ế suốt đời, vì khi quen tôi, em đã tuyệt giao tất cả những người con trai khác. Hj. Nghe nói đến đây, thấy thương thương. Nhưng đã đến lúc phải chia tay rồi. Phải để nó ra đi ...
Người thứ 2 làm tôi nhớ. Người này có một người anh nuôi. Tình cảm giữa em và người anh nuôi không còn là giới hạn anh em nữa. Tôi là con trai, cũng hiểu rỏ mối quan hệ ấy. Tôi không phải bắt em lựa chọn tôi hay là người anh nuôi đó. Cái tôi cần là em suy nghĩ thế nào. Thật ra chỉ là vì danh dự hay gọi là mặt mũi đàn ông!
Em thì khác, em cứ nghĩ, tình yêu nếu không tin nhau, chia tay cũng là vừa. Đang quen như thế, rồi cũng chia tay thế đó. Ngày chia tay, em nói một điều, quen em chắc anh không ngày nào được vui, vì em luôn làm theo ý em... Không, tôi là con trai, vốn không chấp những chuyện đó. Đôi khi không quan tâm thì tình yêu lại nhạt, nhưng quan tâm thì nó trở nên khó chịu.
Đời vốn phù du mặc kệ đời
Ta theo ngày tháng cứ vui chơi
Thơ là thuốc bổ ngâm không chán
Rượu có mùi hương cứ rót mời
Cơm rau đạm bạc được mùi thanh
Ta đến cùng nhau chỉ vị tình
Tri kỷ, tri âm đời mấy kẻ
Câu hò tiếng hát mộng thêm xinh
Trước sau chỉ một chút tình
Thiết tha trân trọng để dành cho nhau!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét